Ánh sáng mặt trời nhẹ nhàng rọi qua khung cửa sổ, trải dài lên mặt bàn gỗ mộc mạc, nơi tôi đang ngồi với tâm trạng tập trung và thanh thản. Trước mắt là một cuốn sổ tay mở rộng, những dòng chữ viết tay gọn gàng hiện lên trên nền giấy trắng ngà. Cạnh đó, một tách cà phê còn bốc khói âm ỉ tỏa hương thơm dịu, mang lại cảm giác ấm áp và dễ chịu trong không gian học tập quen thuộc này.
Chiếc laptop đặt phía bên trái, màn hình hiển thị những flashcard tiếng Anh với phông chữ rõ ràng, từng từ vựng lướt qua chậm rãi như đang mời gọi tôi khám phá. Tôi nhẹ nhàng lật từng trang sổ, những đầu ngón tay lướt qua mặt giấy như thể đang kết nối trực tiếp với từng từ ngữ. Hai tay tôi đặt trên mặt bàn, một tay giữ bút, tay kia lặng lẽ nâng tách cà phê nhấp nhẹ, để vị đắng dịu lan tỏa trong miệng rồi tan vào chiều sâu của sự yên tĩnh.
Không gian xung quanh không có gì ngoài sự đơn giản: kệ sách thấp, vài tấm ảnh cũ và chiếc rèm mỏng lay động theo gió. Nhưng chính sự tối giản ấy lại tạo nên một chất liệu hoàn hảo cho sự tập trung. Dưới ống kính 35mm của chiếc Canon EOS R6, từng chi tiết nhỏ đều được ghi lại một cách chân thực: những tia sáng mềm mại đổ bóng trên cuốn sổ, màu gỗ nâu trầm của mặt bàn phản chiếu hơi ấm, và cả cảm giác thô ráp từ tay áo len khi cử động tay. Mỗi khung hình như một lát cắt của sự tĩnh tại trong đời sống hiện đại.
Tôi ngồi đó, giữa khoảng lặng, để từng dòng chữ đi vào tâm trí như dòng nước chảy qua sỏi đá — nhẹ nhàng nhưng không thể xóa nhòa. Đây không chỉ là một buổi học, mà là khoảnh khắc tôi kết nối sâu sắc với chính mình, giữa nhịp sống không ngừng chuyển động ngoài kia.